Chúng tôi coi đồng nghiệp như người trong cùng gia đình
Chị Phạm Thị Lan – chuyền trưởng tại Sài Gòn 3 Jean:
“Chúng tôi coi đồng nghiệp như người trong cùng gia đình”
Ít ai nghĩ người phụ nữ nhỏ bé với khuôn mặt chất phác này đang quản lý gần 80 công nhân, và là một trong những người có đóng góp tích cực trong việc xây dựng Sài Gòn 3 Jean từ những ngày đầu tiên.
Từng làm quản lý trong ngành may, chị Phạm Thị Lan nhanh chóng được Ban giám đốc tin tưởng giao cho vị trí chuyền trưởng của Sài Gòn 3 Jean. Tuy nhiên, dù với 12 năm kinh nghiệm ở các công ty may vốn đã đi vào ổn định, chị Lan không ngờ khởi đầu tại một công ty mới toanh lại nhiều gian nan đến thế.
Một công ty mới phải xây dựng bộ máy từ đầu, tất nhiên mọi quy trình còn chưa nhịp nhàng ăn khớp, các công nhân thuộc chuyền chị Lan quản lý đa số không có tay nghề, chị phải trực tiếp đào tạo họ từng đường kim mũi chỉ. Ban giám đốc nhận xét, chị Lan là một trong những gương mặt chuyền trưởng năng nổ và xông xáo với công việc nhất. “Mình từng chỉ cho những người chưa biết may bao giờ, từ cách lắp thuyền suốt, đến cách may ra sao. Có nhiều trường hợp ngộ lắm, công nhân ngồi máy vắt sổ, không biết làm sao để dừng máy nên đã lôi ngược sản phẩm lại, làm gãy cả kim,” chị Lan vui vẻ nhắc lại kỷ niệm.
Tuy nhiên, nhiệt tình đào tạo là một chuyện, nhưng người công nhân có muốn học hay không là chuyện khác. Thời gian đầu nhiều đối tượng không có tay nghề nhưng không chịu làm việc, chất lượng và sản lượng không đáp ứng khiến không ít khi chị Lan mất ngủ vì lo lắng.
Để đối phó với những thành phần cá biệt quả là một bài toán cân não. Không phê bình trước tập thể, chị trực tiếp gặp từng cá nhân để dùng tình cảm và lý lẽ để phân tích cho họ hiểu. Đôi khi chị phải dùng đến sự hỗ trợ của công đoàn – là anh chị người từng trải qua lớp đào tạo ứng xử - thuyết phục thêm để giúp công nhân hiểu. Chính sự mềm mỏng trong cách xử lý tình huống, chị đã thu phục được nhân tâm của nhiều công nhân.
Sau ba tháng làm quen với quy trình và đào tạo nghề, chuyền may của chị Lan dần đi vào ổn định, bước đầu có sản lượng và chất lượng khiến mọi người rất vui mừng. Chị và các anh chị em trong chuyền liên tục được Ban lãnh đạo thưởng khích lệ. Cá nhân chị Lan không ít lần được khen ngợi trước toàn thể Ban Giám đốc. Tuy vậy, chị Lan tỏ ra rất khiêm tốn khi nhắc tới chuyện này: “Mình biết công ty đang khen thưởng để khuyến khích là nhiều, chứ thực tế thì chuyền của mình chưa đạt sản lượng như Tổng Công ty đâu, vẫn phải tiếp tục cố gắng nhiều lắm vào năm tới.”
Người phụ nữ nhỏ bé này rất khéo léo trong việc điều tiết nhân sự. Trong chuyền thường diễn ra tình huống công nhân nghỉ phép cùng lúc, khi đó chị phải tính toán để điều tiết người từ bộ phận này sang bộ phận kia cho bộ máy vận hành nhịp nhàng, giữ được chất lượng và sản lượng. Chị cho biết, thường một chuyền sẽ có 2/3 công nhân tay nghề tốt, để chuyền chạy nhịp nhàng, chị cho các nhân viên có năng lực hỗ trợ những người còn lại. “Chẳng hạn, mỗi cá nhân 1 tiếng may được 50 sản phẩm, nếu dư ra 10 phút thì người đó sẽ đi hỗ trợ những đồng nghiệp chưa đạt chỉ tiêu. Nhờ vậy người được hỗ trợ sẽ cố gắng để kịp với tốc độ sản xuất chung…”
“Công ty này rất tuyệt vời!” Chị Lan xúc động khi nói về công ty. “Ở các công ty khác, tôi thấy có tình trạng chửi bới la mắng công nhân. Từ khi về đây, tiếp thu văn hoá của Sài Gòn 3, tôi tự tâm niệm điều sếp Linh và sếp Việt luôn nhắc nhở mình: La mắng công nhân đồng nghĩa với việc tự mình sa thải bản thân. Những người quản lý ở đây cách đối xử chân thật với nhân viên, rất đáng trân trọng.”
Chính chị Lan cũng nhận thấy việc quản lý theo phương châm coi đồng nghiệp như người trong gia đình là yếu tố giúp 80 con người trong chuyền của chị gắn kết, phát triển được sức mạnh tập thể, cùng chung tay xây dựng công ty ngày một tốt hơn.